Thứ bảy Ngày 20 Tháng 04 Năm 2024, 08:20:26

Chuyện của Vừ Mí Sinh

Ngày đăng: 07/12/2022

QK2 – Sau giờ tăng gia chiều, Binh nhất Vừ Mí Sinh, Chiến sĩ Đại đội 18, Trung đoàn 98 có phút thư giãn, nghỉ ngơi trong khuôn viên đơn vị. Trung tá Bùi Cường Sơn, Chính ủy Trung đoàn vừa đi dạo, vừa kiểm tra, nắm tình hình đơn vị. Chính ủy có cuộc trò chuyện ngắn với chàng chiến sĩ trẻ Vừ Mí Sinh.

Binh nhất Vừ Mí Sinh (giữa) trong giờ tăng gia sản xuất cùng đồng đội.

– Chào đồng chí! Đồng chí quê ở đâu nhỉ?

– Dạ, báo cáo thủ trưởng, tôi… tôi.. ở… thôn Tống Quống Trại, xã Thương Phùng, Mèo Vạc, Hà Giang.

– Thôi, xưng hô anh – em cho gần gũi! Có vợ, con chưa?

– Dạ…! Thủ trưởng cho phép! Em yêu vợ, sau đó cưới một năm trước khi nhập ngũ. Khi nhập ngũ con trai em gần hai tuổi.

– Hằng tuần vẫn điện về gặp vợ con chứ?

– Dạ có. Cháu đã biết chạy chơi xung quanh nhà, bi bô gọi bố…

– Chúc mừng em! Thế nhà có đông anh chị em không?

– Vừ Mí Trá; Vừ Mí Súng; Vừ Mí Gió; Vừ Mí Sinh; Vừ Mí Dở; Vừ Mí Sình… Tất cả là 10 ạ!

– Đông thế nhỉ? Có vợ con rồi, phụ cấp thì gửi hỗ trợ vợ được đồng nào không? Có nợ căng tin không?

– Mỗi tháng phụ cấp hơn 900 nghìn, gửi cho vợ 500. Riêng tháng rồi diễn tập chỉ đủ dùng cho mình thôi, chưa gửi cho vợ. Căng tin thì không dám nợ đâu.

– Thế tốt quá! Qua theo dõi và nghe chỉ huy đơn vị phản ánh thì thấy anh em đơn vị chấp hành quy định rất là tốt.

– Cũng là bình thường thôi. Anh em cũng rất thích được biểu dương, ví dụ mình hoàn thành tốt nhiệm vụ diễn tập, tăng gia tốt, thích được thủ trưởng các cấp hỏi han, động viên.

– Ừ, đúng đấy! Thế ăn uống ở bếp thấy thế nào. Đi huấn luyện cường độ cao có đói không?

– Ngày thường cũng ăn uống đầy đủ, không thấy đói ạ!

– Bếp núc có hôm nào cơm khê, cơm nhão, chế biến món ăn không hợp khẩu vị không?

– Dạ bình thường ạ!

– Những anh em ở đơn vị ốm đau thì các anh chỉ huy, quân nhân chuyên nghiệp hoặc tiểu đội trưởng có hay hỏi han gì không?

– Có ạ! Ai bị sốt, ốm đau, uống thuốc ở đơn vị chưa khỏi thì phải sang bệnh xá hoặc đi bệnh viện, cũng được khám, được cho thuốc.

– Mình được quan tâm, chăm sóc, động viên như thế rồi thì em có lời khuyên gì dành cho những đồng chí chiến sĩ như mình ấy, như chấp hành về kỷ luật này, về các nền nếp chế độ mà chưa tốt. Lấy ví dụ như trốn đi chơi, uống rượu, hút thuốc lá, rồi thì lấy lý do nọ lý do kia để đùn đẩy nhiệm vụ… Nếu có thì em có lời khuyên gì cho các đồng chí ấy không?

– Những việc ấy cũng thấy ít xảy ra và em cũng không biết giải quyết thế nào, nhưng có lúc thấy đồng đội sai thì cũng bảo đồng chí sai rồi.

– Ví dụ như thấy một đồng chí hay ăn căng tin phải nợ chẳng hạn, nếu được động viên, trao đổi với các đồng chí ấy, thì em sẽ nói với các đồng chí ấy như thế nào?

– Em cũng bảo phải giữ bản thân, đừng hoang phí. Bố, mẹ, vợ con ở quê còn vất vả lắm, ăn hết tiêu chuẩn ở bếp là no rồi.

– Nếu trong “tổ 3 người” có đồng chí gặp chuyện buồn, thì mình chia sẻ với đồng chí ấy như thế nào?

– Thì mình cũng kể chuyện vui vui cho mọi người cười.

– Là người có vợ có con rồi, nếu trong tổ có một đồng chí đang yêu, gặp lúc người yêu giận hờn vì lý do đi bộ đội rồi ở suốt trong đơn vị, em sẽ lời khuyên gì cho đồng chí ấy?

– Mình sẽ bảo là hãy cố gắng gọi điện động viên, nếu tin nhau, còn hợp nhau thì sau này cưới cũng tốt. Nếu người yêu không hiểu chuyện đơn giản ấy, thì người yêu ích kỷ, cá nhân, không nghĩ cho người khác, không hy sinh cho nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc, cũng đừng tiếc, đừng buồn làm gì những người yêu ấy.

– Thế là tốt đấy! Bên cạnh đó, là chiến sĩ, cũng là một người đàn ông, một người chồng, một người cha rồi, mình có kinh nghiệm gì trong cuộc sống, tuổi dù còn trẻ nhưng nếu mà chia sẻ được với anh em, đồng chí đồng đội mình được việc gì có ích cho đồng đội, cho đơn vị, cho gia đình thì đấy chính là cái mình cho đi, mà cái mình cho đi cũng chính là cái mình nhận lại, và mình cảm thấy mình hạnh phúc khi đã làm một việc gì đó có ích.

– Báo cáo Chính ủy là em sẽ cố gắng, sau này cũng sẽ vượt khó khăn, vượt nỗi nhớ nhà để hoàn thành tốt nhiệm vụ.

– Em học hết lớp mấy nhỉ?

– Em cũng học đến lớp 9 nhưng mà chưa hết lớp, vì gia đình còn đông em nên không đi học tiếp.

– Ừ. Nếu em rèn luyện tốt, phấn đấu tốt, cống hiến nhiều cho đơn vị, nếu em có nguyện vọng thiết tha để đứng trong hàng ngũ của Đảng mà được tổ chức ghi nhận thì em nguyện vọng để trở thành đảng viên không?

– Báo cáo là muốn ạ!

-Thế thì tiếp tục phải cố gắng vì năm nay mình là chiến sĩ năm thứ nhất. Mình đã có động cơ, đã có sự phấn đấu, mình đã xác định mục tiêu rất là rõ ràng, trước hết là trở thành một quân nhân tốt.

– Vâng, em hứa ạ! Em sẽ trở thành người tốt cho cấp trên và cho gia đình.

– Sau này về nhà, cũng cần trao đổi với vợ và anh em là sinh con chỉ hai là phù hợp để nuôi, dạy con tốt.

– Dạ! Em cũng bảo vợ thế rồi. Bố mẹ cũng bảo bây giờ đẻ nhiều khổ lắm, đẻ vừa phải để mà cho nó lấy cái chữ.

– Cảm ơn đồng chí Sinh. Chúc em luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ!

ĐỒNG ĐỘI

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai.